Thứ Hai, 1 tháng 2, 2010

Chapter 30 - Lưới nhện

***warning: Sexual Content (Sao cứ mỗi lấn có từ này là đầu óc tác giả sứt mẻ thêm một chút)



    C.h.a.p.t.e.r 30
    Lưới nhện






Đêm đến trên Lâu đài Bethlehem, Jevah.


Tiệc rượu đêm đó đã vượt trên sự xa xỉ thường ngày của Bethlehem rất nhiều. Quạt lông công hòa vào những màn lụa đỏ thẫm khiến không gian tràn ngập tình thú. Thức ăn ê hề, hoa quả chen chúc nhau trên những bát vàng nằm la liệt trên nền đất. Mỹ nữ nhảy múa nhộn nhịp giữa sảnh đường trong những y phục hớ hênh. Ngập trong những hồ cạn chung quanh là các yêu tinh Mieer gợi cảm không một mảnh vải trên thân, uốn người như loài rắn theo từng giai điệu gợi tình.

Gian phòng tràn ngập các quý tộc trong thành, các kỵ sĩ, chiến binh dưới trướng nhà Selas. Họ nằm, ngồi thoải mái trên những tấm đệm huyết dụ; tay đưa cao cốc vàng chúc mừng sức khỏe khách quý của họ. Buổi tiệc đón tiếp Ghothika Jerohem đã không thể nồng nhiệt hơn nữa. Và gã công tử cũng không thể hài lòng hơn.

Chỉ trừ một chuyện.

Ở đầu bên kia của lâu đài, cánh Đông của Bethlehem, sự nồng nhiệt cũng diễn ra. Nhưng chỉ giữa hai kẻ.



"Thật đấy, Bast, em không hiểu tại sao anh lại viện cớ chúng ta đều bị bệnh để không dự tiệc. Em không thấy điều hại gì trong việc làm hài lòng khách quý của anh. Dù gì cũng là nhảy múa ca hát thôi mà. Việc này hình như em rành lắm."

Lưỡi di chuyển dọc trên vùng bụng nàng chợt dừng lại, Bastado cười khục. "Loth! Đến giờ này nàng vẫn còn nghĩ 'làm hài lòng Ghothika' chỉ là ca hát nhảy múa?"

"Không phải sao?" Naiverra chống chỏ và nhổm đầu lên nhìn người đàn ông đang mơn trớn trên bụng mình. "Dakim bảo em sử dụng tất cả những thứ xa xỉ anh đã đổ lên người em. Chúng nếu không là quần áo ca nữ thì cũng là vòng khuyên lục lạc, sáo, đàn mà thôi. Không sử dụng chúng để ca hát, nhảy múa thì để làm gì?"

Mắt vẫn trìu mến nhìn người vợ ngây ngô của mình, Bastado nở một nụ cười dễ dãi, đầu lắc nhẹ. Chàng cúi xuống và hôn khẽ lên viên lam ngọc trên rốn nàng rồi ngẩng đầu lên thì thào. "Để khiến hắn làm những điều ta đang làm đây."

Naiverra sững ra trong vài giây, mắt nhìn chằm chằm vào chàng; đoạn nàng duỗi tay, thả đầu lại trên gối. Bastado quan sát vợ mình với sự khôi hài kiềm nén khi mấy loại xúc cảm liên tục lướt qua trên khuôn mặt xinh xắn. Naiverra tuy có thể vờ bệnh tật, nhưng lúc này đây dễ đọc còn hơn một cuốn sách mở. Hơn một tháng quấn quít bên nhau đã đủ cho Bastado biết trước nàng sẽ có phản ứng như thế nào, trong những trường hợp khác nhau. Ít nhiều gì, ấn tượng về nàng của Bastado đã không sai ngay từ đêm đó: Naiverra Selas là một nữ thần lửa.

Và nữ thần vô cùng nóng tính, vào những lúc bất ngờ nhất.

"Chết tiệt!" Y như rằng, nàng nhổm người lên, toan đẩy chàng ra và phóng ra khỏi giường. "Con mụ chết toi đó! Em con dâu của bà ta! Sao lại—! Nhất định sẽ cho bà ta biết ta—"

Tiếng cười hào sảng thoát ra cổ họng Bastado khi chàng nắm tay nàng giật mạnh lại, tay còn lại choàng qua ghì chặt nàng vào thân, mặt đối mặt.

"Thả ra—"


Âm thanh phản đối bị cuốn vào một trận giằng co dữ dội khi chàng bắt đầu hôn nàng, môi đan vào có phần cưỡng ép. Một tiếng kêu nhỏ thoát ra từ cổ họng Bastado khi chàng dứt đầu ra nhìn nàng, môi tuy rướm máu nhưng nụ cười uể oải quen thuộc lại nở ra trên miệng. Tiếng thở dốc lùng bùng trong tai, Naiverra bần thần trong vài giây khi nhìn xuống việc mình đã vô thức gây ra rồi biến sắc. Khuôn mặt chứa đầy sự hối hận, nàng toan đưa tay sờ vào chỗ bị thương. Ngón tay vừa chạm vào môi chàng vài khắc, Bastado lại kéo mạnh đầu nàng vào và tiếp tục nụ hôn dở dang, lần này có phần mãnh liệt hơn.


Lún sâu vào đệm, nàng đưa tay đan vào những lọn nâu sẫm, ghì chặt đầu chàng xuống khi môi chàng di chuyển xuống cổ, vai và thung lũng giữa ngực. Những tiếng rên nhỏ tiếp theo tràn ngập không gian khi Bastado bắt đầu yêu chiều bầu ngực phu nhân của mình bằng môi và khoang miệng nóng ấm. Tay chàng mơn nhẹ trên làn da mềm mại, kéo dọc từ ngực xuống bụng, môi quay trở lại trên môi nàng quấn chặt.

"Ta chẳng đã nói tối nay là một dịp thích hợp để nàng đeo nó?" chàng bỗng thì thào, tay nấn ná trên viên lam ngọc nơi rốn. Đôi mắt Naiverra lừ đừ mở ra, bối rối. "Nhưng…em tưởng rằng anh muốn em đeo nó khi múa…"

Bastado cười khịt. "Ta đến cả cái gót chân của nàng cũng không muốn cho hắn nhìn thấy, đừng nói chi đến trang phục hớ hênh của bọn ca nữ." Chàng lắc đầu. "Không, không, nữ thần của ta, nàng chỉ là ca nữ của riêng ta thôi."

"À," một bên chân mày của nàng nhướn lên, mắt nheo lại cùng nụ cười châm chọc, "em cứ nghĩ Thành chủ Jevah của chúng ta rất rộng rãi và hiếu khách, tuyệt đối không bao giờ hẹp hòi với người khác điều gì, ngay cả…đàn bà của mì—"

Câu đùa chưa dứt thì đã bị nuốt chửng bởi cảm giác đầy ứ quá bất ngờ khi kẻ phía trên đột ngột chìm sâu vào nàng—một cách thân mật nhất tiếp xúc da thịt cho phép. Nhìn người tình bé nhỏ bên dưới mắt mở to vì sốc, chàng trai trẻ khẽ cười, lắc đầu và thì thào vào tai nàng. "Ta không nghĩ đây là lúc thích hợp cho hội thoại."

Naiverra dường như cũng cùng chung ý nghĩ khi luồn tay ôm chặt lấy chàng. Hay nói đúng hơn, nàng quá chìm đi trong đam mê để thậm chí nhận ra chàng đang nói gì.

Chân khoác lên và ôm chặt lấy người đàn ông như một phản ứng tự nhiên khi nhịp điệu hoan lạc bắt đầu, Naiverra thả mình cùng những bùng nổ của hoan cảm. Da trên da, mồ hôi hòa quyện, móng lún sâu vào bả vai, bàn tay chai sạn ghì chặt nàng đến ngộp thở. Toàn thân cử động theo bản năng hoang sơ nhiều hơn là cố tình, nàng có cảm giác mình đang chạy trong một cuộc đua không đích đến. Muốn rên la để giải thoát sự căng thẳng kỳ lạ—giờ đây đang lớn dần trong bụng cùng mỗi nhịp điệu vồ vập—nhưng đến cuối cùng đều bị nuốt trọn bởi những nụ hôn sâu và mạnh mẽ, để lại là những âm thanh ấm ứ trong cổ họng, hệt như tiếng mèo hoang giao phối.

Nữ thần lửa, cái tên chàng âu yếm gọi nàng, chưa bao giờ nghĩ rằng bản thân có thể bị thiêu cháy. Cho đến tận một tháng trước đây, và ngay giờ phút này.

Đổ gục xuống, tay chống đỡ phần lớn sức nặng để không đè bẹp nàng, Bastado thở gấp trong nhiều giây cùng nhịp tim dồn dập. Chưa bao giờ giao hoan cùng một người đàn bà có thể rút cạn tất cả từ chàng như vậy—cả linh hồn lẫn thể xác.

Dù vẫn ngoan cố bám riết lý tưởng trụy lạc của mình, đâu đó trong bộ óc cằn cỗi của chàng trai trẻ Jerohem đã rõ ràng một việc: đây không còn đơn giản là lạc thú thể xác nữa. Một cách huyền bí, mỗi lần chàng chiếm hữu nàng, một phần của chính bản thân lại bị chiếm hữu. Đây là điều chàng biết rất rõ, nhưng lại không cách nào ngăn cản sự xâm lược của cảm xúc.


"Bastado là một chủ nhà vô cùng rộng rãi, phu nhân của ta," chàng chợt nói khẽ sau nhiều phút yên lặng, đầu vẫn vùi vào cổ và mái tóc đỏ rối bời vương nhẹ mùi oải hương. "Nhưng nếu việc liên quan đến Naiverra Selas, ta đột nhiên cảm thấy bản thân trở thành một kẻ hẹp hòi nhất thế gian."

Tiếng thở bên tai vẫn đều đặn, nhịp tim trong thân thể bên dưới vẫn bình hòa, bàn tay bấu chặt lấy lưng chàng rướm máu giờ cũng nới lỏng. Bastado ngẩng đầu nhìn, miệng phì cười và khẽ lắc đầu, môi hôn nhẹ lên những hạt đồi mồi li ti phủ nhẹ ngang cánh mũi thon, thứ mà chàng cho rằng đáng yêu nhiều hơn là khuyết điểm.

Nữ thần của chàng đã chìm sâu trong giấc ngủ từ bao giờ.


Gió đêm lùa qua những tấm màn trắng ve vuốt lấy không gian nồng đượm hương luyến ái và hai kẻ chìm ngập trong nó, Amoein* lại một lần nữa đùa giỡn cùng trái tim loài người.

Ngài đã khiến con nhện giăng tơ, đột nhiên một ngày tự rơi vào chính bẫy lưới của mình.




.




.




Bốn ngày sau, phòng thượng khách của Lâu đài Bethlehem.

"Sau gần ba năm trời không đoái hoài quan tâm, Thành chủ Jevah một tháng trước đây đột ngột đến thăm phu nhân của mình, sau đó không một phút nào rời người đàn bà nữa," tên hầu cận nói khẽ khi đưa mắt nhìn vị chủ nhân sau lớp màn trắng.


Ghothika Jerohem nằm trên một tấm đệm khổng lồ, tuy quần áo và giáp sắt đã được cởi bỏ nơi chân giường, cái mặt nạ bạc vẫn loang loáng sau lớp màn mỏng phủ quanh. Vị công tử Jerohem không muốn từ bỏ vật duy nhất khiến hắn còn giữ được chút dáng dấp con người, cho dù là trong giấc ngủ.

"Nói tiếp đi," giọng nói u ám bỗng vang lên, đi kèm là tiếng rên nhỏ của một người phụ nữ. Tuyệt nhiên không phải vì khoái cảm.

Tên hầu cận nuốt ực, đảo mắt xuống chân mình và tiếp tục đoạn thông tin, bỏ ngoài tai tiếng rên khóc từ sau màn thoát ra. "Dựa theo kẻ hầu hạ bên cạnh Phu nhân Naiverra, vị thành chủ của họ từ sau lần thăm viếng đã ở lại cánh Đông hằng đêm. Tuyệt đối không dính dáng đến một người đàn bà nào khác. Điều khó tin này xảy ra—theo lời của Phu nhân Gosabel—là do sự đổi thay lớn lao trong tính tình và cách hành xử kỳ lạ của Thiếu thành chủ phu nhân. Cách đây hơn ba tuần, Phu nhân Selas đã tự ý rời khỏi thành đi xem đoàn hát rong. Việc này đã hoàn toàn vượt ngoài lễ giáo và phong phạm. Một quý phu nhân tuyệt nhiên không thể chường mặt ra phố, huống chi là đơn thân độc mã cải trang trốn khỏi lâu đài. Vậy mà, Thành chủ Jevah đã không hề trách phạt lấy một lời, sau đó lại mua đứt cả đoàn hát rong về phục vụ trong gia trang, vì lý do để tránh phu nhân phải lặn lội đường xa một lần nữa."

Tiếng rên rỉ tỉ tê bấy giờ đã trở thành la khóc. Tên hầu cận bần thần, không biết có nên tiếp tục trong tình cảnh này hay không. Chưa kịp quyết định phải phản ứng như thế nào, một bạt tay vang dội đã trỗi lên, âm thanh than khóc bỗng nín bặt.

"Hừm, đúng là kỳ lạ. Bastado vốn trước giờ nổi tiếng là một kẻ chỉ biết hưởng thụ. Hắn chưa bao giờ thèm đoái hoài làm hài lòng một người đàn bà nào cả—cũng là một việc dư thừa vì hắn vốn không cần phải làm thế. Đàn bà tìm đường đến với hắn như kiến theo mật."

Gã hầu rùng mình trước sự thù hận hằn rõ trong câu nói cuối cùng, lòng cảm thương cho người phụ nữ phía sau bức màn phải hứng chịu tất cả những oán khí đang diễn ra trong đầu vị chủ nhân. Thu lại sự điềm tĩnh, gã mở miệng nói tiếp, cốt chỉ muốn sớm hoàn tất báo cáo và thoát khỏi cảnh tượng tội lỗi này.

"Sau lần đó, Bastado Selas—một kẻ chưa bao giờ đoái hoài đến sinh hoạt bên ngoài Bethlehem—đã vô số lần tháp tùng phu nhân của mình đến núi Ghom để ngắm cảnh, hoặc đi thuyền trên sông Loivah, hoặc cắm trại nhiều ngày ở Jeehai để săn thỏ ngọc. Hắn quấn quít quanh người đàn bà như chim chóc vào mùa giao hợp. Một số cho rằng Thành chủ Jevah vì theo lệnh Phu nhân Dakim
kẻ nghĩ rằng đã đến lúc Selas cần có người nối dõinên mới bày tỏ hứng thú bất ngờ này với người vợ mình chán ghét bấy lâu. Song, những chiều chuộng liên tiếp nối đuôi nhau và sự đam mê lộ rõ trong…giao tiếp giữa họ đã nói lên một câu chuyện khác."

Ghothika để thoát ra một tiếng rên từ bỏ. Gã hầu cận nín bặt, suýt đã đánh rơi thanh kiếm đang cầm trên tay. Hắn không hề nghe thấy bất cứ tiếng động gì khác từ người đàn bà ban nãy.

"Còn gì nữa?" vị chủ nhân nói sau nhiều giây thở gấp.


"À," hắn sực tỉnh, vội vã đỡ lời. "Hơn một tuần trước, giữa họ xảy ra một trận cãi vã. Kẻ hầu người hạ trong lâu đài nhất nhất thề rằng họ chưa bao giờ trông thấy Thành chủ Jevah nóng giận đến thế, càng bất ngờ hơn nữa khi Phu nhân Naiverra cũng phẫn nộ không kém."


"Ồ...? Chuyện gì đã xảy ra?" hơi thở Ghothika lúc này đã đều đặn lại.


"Theo lời rì rầm của bọn thị tỳ hầu hạ Naiverra, vị phu nhân đã vô tình phát hiện phu quân của mình trong vòng tay ôm hôn một người đàn bà khác. Naiverra Selas đã vô cùng tức giận trước sự kiện này và thẳng thừng sỉ vả ngài Thành chủ, gọi hắn bằng những cái tên…à…khiếm nhã. Bastado Selas ban đầu có vẻ cảm thấy thú vị trước phản ứng kích động này, nhưng ngày càng khó chịu—có phần hối hận—khi Phu nhân Naiverra bắt đầu khóc lóc. Đến cuối cùng, trước con mắt kinh hoàng của bọn thị tỳ, Naiverra Selas đã đề ra một tuyên bố hùng hồn: Vị phu nhân thể rằng kể từ nay nếu phu quân của mình còn dan díu cùng một người đàn bà nào khác—dưới bất cứ hình thức nào—cô ta sẽ lặp lại hành động đó trên một người đàn ông khác, y hệt như vậy."

Đến đây, Ghothika bỗng bật cười rộ. "Ả thật sự nói thế? Và Selas thật sự tin?"

"Thưa chủ nhân, quả thật hắn tin. Và không chỉ mỗi Bastado Selas, mà cả lâu đài đều tin tưởng vào lời nói của Phu nhân Naiverra. Có vẻ như người đàn bà này đã luôn luôn sống đúng với lời nói của bản thân—cho dù nó có hoang đường và tai tiếng đến cỡ nào."

"Rồi Selas đã phàn ứng ra sao?"

"Bastado Selas, lần đầu tiên trong suốt nhiều năm chìm ngập trong sự khôi hài chán chường, nổi giận thật sự. Những gì xảy ra sau đó, ngay cả thị tỳ có mặt lúc ấy cũng không còn dám nhớ. Chỉ biết đâu đó trong trận cãi vã nổi lửa, Phu nhân Selas đã bạt tay phu quân của mình và Bastado, ngay lập tức quay gót rời khỏi cánh Đông Bethlehem. Ai nấy đều nghĩ rằng đó là dấu chấm kết cho sự quan tâm đột ngột của ngài thành chủ. Ngạc nhiên thay, chỉ hai ngày sau, Thành chủ Jevah đã quay lại gian phòng bên cánh Đông của Naiverra Selas, theo sau là trân bảo quý hiếm của cả ba thành trì cộng lại. Có vẻ như chúng đến thay cho một lời xin lỗi. Nhưng đến cuối cùng, tất cả đều được trả về cùng những người hầu khuân vác. Kẻ duy nhất lưu lại ở cánh Đông đêm đó là bản thân Bastado Selas."

Liếm môi, gã hầu cận cúi đầu. "Và đó là tất cả những gì kẻ bề tôi thu nhặt được từ những người hầu hạ trong Bethlehem, cả những việc mà ngay Phu nhân Dakim thậm chí không hề biết đến."

"Được, ngươi có thể lui."

Mừng rỡ, hắn lúi cúi lùi chân. Vừa đến ngưỡng cửa đã bị gọi với lại, hắn quay đầu và một lần nữa cúi xuống kính cẩn.

"Đem thứ này đi cùng ngươi."

Hắn mở tròn mắt khi từ sau bức màn, một thân thể bị đẩy xuống một cách thô bạo. Người đàn bà mà hắn thầm cảm thương lúc nãy giờ đã lộ diện. Không một mảnh vải che thân, vết bầm tím đầy người và hơi thở yếu ớt, tưởng chừng như đã tắt thở. Hắn rùng mình. Dù đây không phải là cảnh tượng hiếm có, song trông thấy chúng bao giờ cũng đem lại sợ hãi trong hắn. Nâng ả lên trong tay, hắn lầm bầm vài câu cáo từ rồi lùi vào bóng tối sau lưng, lòng cảm tạ ơn trời đã không sinh hắn ra là thân phận đàn bà.



Ghothika Jerohem vẫn ngồi thoải mái trên giường, tay quấn lại lớp vải quanh tay, miệng ra lệnh cho kẻ đem tin từ cánh Tây Bethlehem bước vào. Kẻ này cúi chào kính cẩn và để lại trên bàn một thông điệp nhỏ. Trên đó, những dòng chữ hoa mỹ hiện ra đề rõ danh kẻ gửi: Phu nhân Dakim. Quay đầu nhìn xuống ba bức thông điệp khác bên cạnh, tất cả đều mang cùng một nội dung, đã được gửi đến trong mấy ngày nay. Ghothika nở một nụ cười nhỏ.

Ý đồ của mụ đàn bà này chẳng đang bốc mùi tanh tưởi đó sao? Hết mời mọc này đến tiếp đãi khác, mụ ta tuyệt nhiên không tốt bụng đột ngột như vậy, lại càng không liên quan gì đến lễ hiếu khách.

Dakim Selas là một con nhện độc, và những sinh vật như thế không giăng tơ chỉ để mua vui.

Nếu mụ ta muốn chơi đùa lộ liễu như thế này, Ghothika nghĩ, ta cũng đành chiều lòng. Dù gì đi nữa, khám phá mới đây về tình cảm quá rõ ràng giữa vợ chồng ngài thành chủ đã để lại vị đắng trong miệng Ghothika. Loth quả thật không công bằng khi đã ban cho đứa con hoang quá nhiều, bây giờ lại cả tình yêu. Gã bỗng thấy ngứa ngáy, bụng muốn làm một điều gì đó thật tàn độc.

Và Dakim đã cung cấp một cơ hội tuyệt vời.

Quay sang gã chiến binh vẫn đang chờ tin, Ghothika mỉm cười. "Hãy báo với chủ nhân của ngươi, ta đồng ý dự buổi săn nai này. Có Loth mới biết ta yêu loại sinh vật gạt vàng đó đến cỡ nào. Đem đến Phu nhân Dakim lời cảm ơn nơi ta."

Trước khi gã chiến binh quay mình toan bước ra khỏi gian phòng u ám, vị công tử gọi với theo với sự hăng hái không-thần-thánh và nụ cười nham hiểm sau mặt nạ.

"Hãy mời cả Ngài Selas và Thiếu phu nhân nhập cuộc. Ta thật không muốn độc hưởng thú vui hiếm có như thế này."




Và, cứ như thế, cái lưới nhện sẽ bẫy chết chính kẻ giăng ra nó, Ghothika thầm cười vào bóng tối u uẩn khi nhìn xuống bốn bức thông điệp trong tay.





______________________________________________________________
*Amoein: Thần tình ái.

2 nhận xét:

  1. truyen rat hay,thank tac gia nha
    ma ban oi sao lau lam roi ban khong post tiep truyen nua vay,ban ko viet nua ah
    truyen rat hay ma,that day
    minh the,minh hua,minh dam bao luon,hi`

    Trả lờiXóa
  2. truyện hay quá.chừng nào mới viết tiếp tục nữa vậy bạn?

    Trả lờiXóa